
1. Tâm Lý Chung
Tâm lý chung của các diễn viên trẻ là muốn được thể hiện vai chính, những tuyến nhân vật quan trọng có thời lượng tần xuất hiện diện dài trên màn ảnh nhưng nghịch lý ở đây khi tuổi còn trẻ thì chúng ta có ít trải nghiệm đời sống, ít kinh nghiệm nghề mà vào một vai lớn, có thời lượng xuất hiện nhiều nó sẽ là sức ép không nhỏ so với sức diễn của mình, từ áp lực đó dễ thể hiện mờ nhạt, gượng gạo vai diễn mình được giao, không phải nói thế nghĩa là chúng ta sợ, không dám thử khi có cơ hội vào những dạng vai dài, có nội tâm phong phú mà để chúng ta có thái độ đúng đắn, một tâm thế mong muốn thể nghiệm vai diễn, nâng cao kĩ năng diễn xuất hơn là đi tìm tính cá nhân qua sự tung hô.
Tâm thế này làm chúng ta không quá kì vọng vào kết quả mà tập trung vào hành trình trải nghiệm vai. Còn nếu đơn giản chỉ muốn làm người nổi tiếng thì bỏ qua, không cần quan tâm tới điều này.
2. Diễn Xuất Vai Ngắn Một Cơ Hội Tốt Để Thể Hiện
Thông thường các dạng vai nhỏ, ít thời lượng xuất hiện trên sân khấu, màn ảnh thì bị các diễn viên chê, coi thường vì sợ xã hội, bạn bè đánh giá, nhưng mà đây mới chính là mảnh đất màu mỡ cho việc rèn luyện kĩ năng và tạo một thói quen nghiêm túc với nghề nghiệp sau này.
Khi diễn một vai ngắn, tâm thế để tạo ra sự tiến bộ chính là tính toán sao trong ngần ấy thời gian xuất hiện và hành động, diễn viên sẽ làm những gì để thời gian ấn trở nên đáng xem, có điểm nhấn và đặc biệt nhất cho nhân vật mình đảm nhận, vì mình chỉ có 1 chút thời gian ấy để thể hiện thôi nên phải thấy quý giá cho các khoảnh khắc xuất hiện.
Không phải cứ vai nhỏ, ngắn là mình coi thường nó và nghĩ nó dễ ăn và lơ là, điều này tạo ra sự lười tư duy và thói quen xấu cho diễn viên.
Thực ra vai càng ngắn thì diễn viên ban đầu mới có thể tối thiểu được các lỗi của diễn xuất, tập trung vào các hành động ít ỏi để làm nổi bật vai, vai càng dài càng bị loãng sự đầu tư, và giảm chất lượng vai diễn đối với hầu hết diễn viên, ngay cả người đã lành nghề. Bởi vậy có cơ hội nhận vai nhỏ là một cơ hội lớn để thể hiện.
Có tư duy và áp dụng như vậy sẽ tạo thành sự chuyên nghiệp trong cách tiếp cận một vai diễn, có tính chọn lọc kĩ lưỡng cho hành động và biểu đạt của nhân vật từ đó vai trở lên sắc bén, rõ nét trong tính cách.
Chúng ta thấy một viên kim cương tuy nhỏ nhưng nó giá trị hơn cả tấn kim loại bình thường sao? Việc tập trung vào các hành động trong khoảnh khắc ngắn để đạt hiểu quả tốt nhất cũng vậy.
Đương nhiên là sau một thời gian rèn luyện thì chúng ta nâng cấp dần độ khó với tần xuất hiện diện nhiều hơn, phức tạp hơn về nội tâm, tính cách …
Tác giả: D. Nghĩa
……………………………………
Acting From Small Roles A Great Start
1. General Psychology The general psychology of young actors is to want to play the main role, important characters with a long time on screen, but the paradox here is that when we are young, we have little life experience, little professional experience, but playing a big role with a lot of time on screen will be a great pressure compared to our acting ability, from that pressure, it is easy to show a vague, awkward role that we are assigned, not to say that we are afraid, do not dare to try when there is an opportunity to play long roles with rich inner feelings, but to have the right attitude, a mindset that wants to experience the role, improve acting skills rather than seek individuality through praise.
This mindset makes us not expect too much about the result but focus on the journey of experiencing the role. If you simply want to be famous, then ignore it, do not care about this.
2. Short Roles Are A Good Opportunity To Show Off
Usually, small roles with little time on stage or screen are often criticized and looked down upon by actors for fear of being judged by society and friends, but this is actually fertile ground for practicing skills and creating a habit of being serious about your future career.
When playing a short role, the mindset to make progress is to calculate how in that amount of time to appear and act, what will the actor do to make the time to press become worth watching, have highlights and be most special for the character he takes on, because he only has a little time to express himself, so he must see the preciousness of the moments of appearance.
Not every small, short role is despised and thought to be easy to eat and neglected, this creates laziness in thinking and bad habits for the actor.
Actually, the shorter the role, the more the actor can initially minimize acting errors, focus on the few actions to highlight the role, the longer the role, the more diluted the investment, and the quality of the role is reduced for most actors, even those who are already skilled. Therefore, having the opportunity to take on a small role is a great opportunity to express.
Having such a mindset and application will create professionalism in the approach to a role, carefully selecting the character’s actions and expressions, thereby making the role sharper and clearer in personality.
We see a diamond, although small, but it is more valuable than a ton of normal metal? The same goes for focusing on actions in a short moment to achieve the best results.
Of course, after a period of practice, we gradually upgrade the difficulty with more frequent presence, more complexity in inner thoughts, personality…